David Beckham chưa bao giờ chỉ là tin tức trên trang báo thể thao. Anh là gương mặt quen thuộc trên trang nhất của các tờ báo lá cải. Chỉ cần anh thay đổi kiểu tóc là tin tức sẽ lan truyền khắp nơi; may mắn thay, anh cũng chơi bóng đá khá giỏi.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc lớn nhất sự nghiệp của mình, trận chung kết Champions League 1999, anh đã phải chấp nhận vai trò thứ yếu. Anh tận tụy thực hiện vai trò “Người đá phạt góc số 1” trong khi Ole Gunnar Solskjaer mới là tâm điểm, đưa bóng vào lưới ở cột xa sau một tình huống căng thẳng đến mức ngay cả đạo diễn Scorsese cũng khó lòng viết nên. Nhưng điều đó không sao, vì xét cả mùa giải, Beckham mới là nhân vật chính. Không chỉ bởi vẻ ngoài của một ngôi sao (anh đúng là vậy) hay vì vai trò ngôi sao của United tương phản hoàn hảo với hình ảnh “ác quỷ sân cỏ” của anh tại World Cup 98 (đúng là vậy), mà bởi vì anh liên tục thể hiện phong độ đỉnh cao, tạo ra những khoảnh khắc kỳ diệu, truyền cảm hứng cho đồng đội. Đây là chiến dịch xứng đáng được trao danh hiệu cao quý nhất của bóng đá dành cho cầu thủ xuất sắc nhất – Quả bóng vàng. Nhưng bóng đá, dù cố gắng đến đâu, cũng không phải là một bộ phim.
Hành Trình Chuộc Lỗi Đầy Cảm Xúc
Điện ảnh yêu thích nhất là những câu chuyện về sự chuộc lỗi, và trong mùa giải 1998-1999, David Beckham đã tìm thấy chính mình là nhân vật chính trong câu chuyện ấy. Mọi chuyện bắt đầu bằng một cú đá, một bầy áo xanh Argentina vây quanh trọng tài, và một tấm thẻ đỏ giương lên trên bầu trời đêm nước Pháp. Điều tiếp theo là sự hỗn loạn. Beckham bị báo chí tuyên bố là kẻ thù số một của công chúng, hình nộm của anh bị treo trên đường phố, vì tất nhiên, chỉ riêng anh là người phải chịu trách nhiệm khi Anh không giành chiến thắng tại World Cup 1998.
Đây là hình ảnh Beckham như một người hùng sa ngã, “cậu bé vàng” của nước Anh biến thành kẻ bị ruồng bỏ sau một khoảnh khắc điên rồ. Suốt cả mùa giải, anh đi đến đâu cũng bị la ó, bị chế nhạo vì đã “làm đất nước thất vọng”. Tại sân của Arsenal, đối thủ lớn của United lúc bấy giờ, anh bị chào đón bằng những biểu ngữ gọi anh là “cặn bã”. “Mười con sư tử anh hùng, một cậu bé ngu ngốc”, tờ Daily Mail viết, và thậm chí còn xuất bản bảng phi tiêu hình David Beckham, phòng khi họ chưa đủ để kích động sự phản đối của công chúng chống lại anh.
Trong bối cảnh đó, Beckham đã đóng vai trò then chốt trong mùa giải ấn tượng nhất lịch sử bóng đá Anh. Cùng với Manchester United, anh đã nâng cao cả ba danh hiệu lớn nhất và đóng góp vai trò quan trọng trong mỗi chiến thắng. Ở tuổi 23 và có lẽ đang ở đỉnh cao phong độ, ngôi sao của United đã ghi 9 bàn và kiến tạo thêm 18 lần trong mùa giải 1998-99. Anh cũng rất biết cách chọn thời điểm tỏa sáng. Ở châu Âu, không chỉ là những quả phạt góc trong trận chung kết, mà còn là cú đúp kiến tạo trước Internazionale ở tứ kết hay đường chuyền cho pha đánh đầu thần sầu của Roy Keane ở Turin.
Còn bàn thắng của anh vào lưới Arsenal trong trận bán kết FA Cup đá lại thì sao? Một bàn thắng tuyệt đẹp, trong đó anh thực chất đã tạt bóng vào góc dưới bên trái bằng cú sút một chạm khiến ngay cả David Seaman cũng bất ngờ. Đây là một minh chứng cho tài năng và kỹ thuật đỉnh cao của anh trong mùa giải này.
David Beckham trong màu áo Manchester United ăn mừng bàn thắng hoặc kiến tạo quan trọng mùa giải 1998/99
Khoảnh Khắc Đỉnh Cao: Bàn Thắng Vàng vs Spurs
Khoảnh khắc anh hùng nhất của Beckham đến ở Premier League, trong trận đấu ngày cuối mùa giải gặp Spurs tại Old Trafford. Đây thực chất là trận chung kết đầu tiên trong ba trận chung kết của United; nếu họ hòa hoặc thua trong khi Arsenal thắng Villa ở Bắc London, giấc mơ ăn ba sẽ tan biến trước khi bắt đầu. Vì vậy, khi Les Ferdinand lốp bóng qua đầu Peter Schmeichel ở phút 24, United cần một người hùng đứng lên và giải cứu họ. Người đó không ai khác chính là Beckham, không còn là người hùng sa ngã nữa.
United dồn lên phản công, những “chú chó săn” tấn công đầy quyết liệt của Ferguson trở nên bối rối khi đối mặt với một thất bại không tưởng trong khi đồng hồ ngày càng gần mốc giữa hiệp. Ryan Giggs chạy lên, chuyền bóng cho Paul Scholes khi cầu thủ người xứ Wales chạy vượt qua anh. Liệu Scholes có chuyền cho anh? Không. Anh có chuyền cho Dwight Yorke, người đang kiên nhẫn đứng trong vòng cấm chờ bóng rơi xuống để ghi bàn lần thứ n trong mùa giải này? Một lần nữa, Scholes đã không chuyền. Tiền vệ này dường như định sút nhưng rồi lại giả vờ. Đám đông đứng bật dậy, các hậu vệ Spurs trượt chân dừng lại. Các cầu thủ United cũng bối rối.
Nhưng Scholes đã nhìn thấy anh. Và, theo đường bóng sệt của Scholes đưa ra cánh phải, chẳng bao lâu sau, mọi người khác cũng sẽ nhìn thấy anh. Đứng một mình trong khoảng trống, giữa sự hỗn loạn đang bao trùm, là một tia sáng vàng rực rỡ. Beckham. Anh thực hiện một chạm để kiểm soát bóng trước khi thực hiện cú sút mang thương hiệu với đường cong ma thuật của mình. Cú sút thách thức những quy tắc thông thường, bóng uốn lượn xa khỏi góc xa khung thành, đi ngang qua thủ môn và trước mặt khung thành thay vì cong vòng qua anh ta. Nhưng vị trí đặt bóng vẫn là hoàn hảo, ghim vào góc trên bên trái với một tiếng “thump”. Đó là một khoảnh khắc xứng đáng xuất hiện trong phim.
Anh giống như đội quân yêu tinh xuất hiện khi mọi hy vọng dường như đã mất tại Helms Deep trong Chúa tể của những chiếc nhẫn, hay Aslan xuất hiện ở đường chân trời tại Narnia khi tưởng chừng đã chết. Nói ngắn gọn, người hùng của United. Màn ăn mừng của Beckham cũng đậm chất Hollywood. Anh hét lên dữ dội vào không trung, giải tỏa năng lượng dồn nén bằng một loạt những cú đấm và nhảy nhót, thể hiện tất cả những cảm xúc anh đã trải qua trong suốt một năm qua. Cùng với đó, người hâm mộ bóng đá tại //sacmaubongda.com vẫn luôn nhắc về khoảnh khắc này như một biểu tượng của sự kiên cường.
Kết Thúc Kiểu Hollywood? Quả Bóng Vàng và Di Sản
United, tất nhiên, sau đó đã ghi bàn thứ hai và giành chức vô địch giải đấu. Họ tiếp tục đảm bảo Alan Shearer không thể chạm tay vào FA Cup trước khi bạn biết ai đã làm gì ở Barcelona để hoàn thành giấc mơ bất khả thi. Nhưng tất cả những điều đó sẽ không xảy ra nếu không có Beckham hoàn thành hành trình người hùng của mình.
Nếu bóng đá là một vở kịch được viết sẵn, mùa giải đã kết thúc với việc Beckham ghi bàn quyết định vào lưới Bayern Munich trước khi giành Quả bóng vàng năm đó. Nhưng anh đã không làm thế. Beckham là cầu thủ duy nhất trong kỷ nguyên Galactico tại Real Madrid không giành được Quả bóng vàng – không giống như Luis Figo, Zinedine Zidane, Ronaldo và Michael Owen. Danh hiệu đó thuộc về Rivaldo, Beckham về nhì sau cầu thủ người Brazil, người đã đưa Barcelona vô địch La Liga 1998-99 và giành Copa America cùng Brazil.
Kết quả này đã gây ra sự phẫn nộ ngang tầm với đoạn kết của Game of Thrones, mà Rivaldo đã đáp lại: “Tôi coi Rivaldo là cầu thủ xuất sắc nhất”. Vâng, thậm chí anh ta còn nói về mình ở ngôi thứ ba như một nhân vật phản diện thực thụ. Bạn có chắc bóng đá không phải là một bộ phim truyền hình không? Dù không giành Quả bóng vàng, mùa giải 1998/99 vẫn là cột mốc chói lọi trong sự nghiệp của Beckham và là nguồn cảm hứng lớn cho cộng đồng người hâm mộ bóng đá, đặc biệt là những ai theo dõi tin tức bóng đá Anh.
Mùa giải 1998/99 của David Beckham là một câu chuyện về sự kiên cường, tài năng vượt trội và hành trình chuộc lỗi đầy ấn tượng. Từ tâm điểm của sự chỉ trích sau World Cup 1998, anh đã vươn lên trở thành người hùng không thể thiếu trong mùa giải lịch sử giành cú ăn ba của Manchester United. Những bàn thắng, những pha kiến tạo và khoảnh khắc tỏa sáng đúng lúc đã khắc tên anh vào ngôi đền huyền thoại của Old Trafford. Dù không giành Quả bóng vàng, tầm ảnh hưởng và đóng góp của anh trong mùa giải đó là không thể phủ nhận, mãi mãi là một chương vàng trong lịch sử bóng đá.
Để tìm hiểu thêm về những huyền thoại của Manchester United và các sự kiện đáng nhớ trong lịch sử bóng đá, hãy tiếp tục khám phá các bài viết khác trên website của chúng tôi.
Tài liệu tham khảo:
- David Beckham scored a worldy in an FA Cup semi yet no one remembers it
- Where are they now? PSG’s XI from David Beckham’s final appearance
- A tribute to David Beckham & the art of a perfectly-placed free-kick
- Can you name Manchester United’s top 30 goalscorers of all time?
- An ode to Beckham vs Greece & a free-kick that defined a legacy
- Rivaldo’s goals deny Beckham